Mô tả: XUỐNG NÚI
Đàn sáo mỏ ngà hót rộ lên một hồi nữa thì bố gọi Xeo Mỵ:
— Ơ, Xeo Mỵ! Đi thôi! Xeo Mỵ à!
Xeo Mỵ đang hứng nước dưới chân cầu thang, nghe tiếng bố gọi, luống cuống bắc vội ống nứa dẫn nước ghếch vào chiếc thùng làm bằng một đoạn thân cây khoét rỗng. Tiếng Xeo Mỵ líu ríu:
— Chờ con mí! Bố ơi, chờ con mí!
Vừa nói, Xeo Mỵ vừa nhón tay kéo váy, lon ton chạy lên cầu thang. Mẹ đang lúi húi buộc mấy khúc cơm lam cho vào tay nải, quay lại bảo Mỵ:
— Mỵ mặc thêm chiếc áo vào đi! Trời hôm nay rét lắm!
— Mỵ mặc ấm lắm rồi mẹ à. Cái rét không làm gì được Mỵ đâu.
Mỵ chạy lại bên bếp lửa, ôm lấy con mèo đang cuộn tròn trong đống tro. Vừa phủi tro cho mèo, Mỵ vừa nói giọng trách móc:
— Con mèo này ngủ suốt ngày thôi! Râu cháy hết rồi này! Lười quá!
Con mèo vẫn nhắm nghiền mắt, khoanh tròn không nhúc nhích.
Giọng bố vẳng lên:
— Nhanh lên, Mỵ! Đàn chim sáo đi kiếm mồi đã trở về rồi kìa!
"Sự thật sẽ giải phóng bạn, nhưng trước tiên nó sẽ làm bạn tổn thương. – Gloria Steinem"